Thứ Bảy, 15 tháng 2, 2014

Mát trời, học cách nhấn nhá cho mốt sơmi cài kín cổ của sao Việt quần áo nam - Kenh14.vn

Dù có mẫu mã cổ điển hay đương đại, chiếc áo sơmi có cổ vẫn luôn mang đến vẻ đẹp rất riêng cho phái đẹp. Mùa mốt Xuân/Hè 2013 vừa qua, những chiếc áo sơmi - đặc biệt là sơmi trắng - trở nên một khuynh hướng "lạ mà quen", được ưa chuộng từ các sàn diễn cho đến từng con phố tại các đế kinh thời trang. Điều đặc biệt là, những chiếc áo sơmi với phom dáng thân thuộc tưởng chừng khá nhàm, chỉ hợp với đi học/đi làm - những môi trường đòi hỏi phong cách trang nghiêm; nay lại được biến tấu để trở thành sành điệu và hút hơn bao giờ hết. Còn biến tấu ra sao ư? Hãy cùng học hỏi từ các sao Việt nhé!

Mát trời, học cách nhấn nhá cho mốt sơmi cài kín cổ của sao Việt 1

Một trong những sao Việt đầu tiên nhận làm bộ đẹp của chiếc áo sơmi cài khuy cổ theo style "kín cổng cao tường" chính làThanh Hằng. Điều này cũng không mấy lạ lẫm bởiThanh Hằngvốn là tín đồ sát của phong cách menswear. Cô ngay dùng sơmi trắng để mix cùng quần suông hay quần skinny và nhấn nhá phụ kiện nơi cổ áo để tăng thêm tính thời trang cho set đồ. Đó có thể là vòng statement ánh kim sang...

Mát trời, học cách nhấn nhá cho mốt sơmi cài kín cổ của sao Việt 2

...Thời trang sỉhay nơ trẻ trung, với màu sắc trội, giúp cho chiếc áo sơmi thêm phần hấp dẫn.

Mát trời, học cách nhấn nhá cho mốt sơmi cài kín cổ của sao Việt 3

Khôngquần áo namkém cạnhThanh Hằngchính làHà Hồ. Công chúng đã đôi lần được chiêm ngưỡngHà Hồ"nối gót"Thanh Hằngdiện phong cách menswear, với lối mix sơmi trắng cùng quần skinny đen và vòng statement.

Mát trời, học cách nhấn nhá cho mốt sơmi cài kín cổ của sao Việt 4

Tiếp tục "đụng" vớiThanh Hằngkhi dùng nơ cổ để F5 cho phong cách menswear. Có điều, trang phục của Hà Hồ trông còn có phần tươi trẻ, lạ mắt hơn khixống áo namcô dùng sơmi denim phối với quần ống lửng hợp mốt và T-strap heels.

Mát trời, học cách nhấn nhá cho mốt sơmi cài kín cổ của sao Việt 5

Ở độ tuổi còn trẻ,Văn Mai Hươnglại tận dụng áo sơmi để phối cùng quần shorts họa tiết vui mắt. Chiếc vòng cô dùng có màu sắc khá ăn ý với y phục, tạo nên một tổng thể hài hòa.

Mát trời, học cách nhấn nhá cho mốt sơmi cài kín cổ của sao Việt 6

Minh Hằnglại nữ tính hơn khi mix bộ đôi trên với chân váy chiffon điệu đà, tối giản màu sắc y phục ở 2 gam màu đen-trắng kinh điển. Đây là một cách kết hợp y phục đơn giản, tiện lợi nhưng hiệu quả mà bất kỳ cô nàng nữ tính nào cũng có thể áp dụng.

Mát trời, học cách nhấn nhá cho mốt sơmi cài kín cổ của sao Việt 7

Hương tại đây Tràmlại cá tính hơn một tí khi tuyển lựa chân váy da. Đối với các y phục có gam màu tối va chất liệu nặng như da thì một chiếc vòng statement ánh kim là sự chọn lọc hoàn hảo.

Mát trời, học cách nhấn nhá cho mốt sơmi cài kín cổ của sao Việt 8
NaThời trang namthời trang sỉná,Dương Mỹ Linhcũng dùng vòng cổ statement ánh bạc.

Mát trời, học cách nhấn nhá cho mốt sơmi cài kín cổ của sao Việt 9

Ngoài vòng statement, chunky chokers hay nơ cổ; những chiếc sơmi với cổ áo đính kim loại là cách đơn giản nhất để bạn có được style hoàn hảo với áo sơmi cài khuy cổ. Về điểm này, bạn có thể học lỏm từTăng Thanh Hà...

Mát trời, học cách nhấn nhá cho mốt sơmi cài kín cổ của sao Việt 10
HoặcTóc Tiên...

Mát trời, học cách nhấn nhá cho mốt sơmi cài kín cổ của sao Việt 11

...Thời trang namAngela Phương Trinh.

Vậy là chỉ cần cài khuy cổ chiếc áo sơmi và chọn một món phụ kiện thật hợp lý như vòng cổ statement, chunky chokers, nơ cổ... Là món item mà bất kỳ ai trong chúng ta cũng có sẽ trở thành hợp mốt bao hơn giờ hết. Bạn sẽ có khá nhiều lựa chọn khi mix đồ với bộ đôi áo sơmi "kín cổng cao tường" - phụ kiện cổ. Đó có thể là mix cùng quần skinny theo phong cách menswear, hay nữ tính trẻ trung với chân váy chữ A, hấp dẫn với chân váy dài tha thướt hay quần suông ống rộng, hoặc tinh nghịch một chút với quần short. Nhìn chung, công thức khá là đơn giảnThời trang namnhưng hiệu quả thì không-thể-tuyệt-vời hơn. Ngoại giả, bạn còn cần lưu ý đến món phụ kiện cổ mà mình tuyển lựa. Nếu bạn bănThời trang namkhoăn thì nên nhớ rằng, sơmi trắng là sự chọn lọc "an toàn" nhất nhưng lại thời thượng nhất đấy nhé. Hoặc, chỉ cần cài khuy cổ và mix đồ đơn giản là trông bạn cũng đã nổi trội lắm rồi!


Mát trời, học cách nhấn nhá cho mốt sơmi cài kín cổ của sao Việt 12

Mát trời, học cách nhấn nhá cho mốt sơmi cài kín cổ của sao Việt 13

Mát trời, học cách nhấn nhá cho mốt sơmi cài kín cổ của sao Việt 14

Mát trời, học cách nhấn nhá cho mốt sơmi cài kín cổ của sao Việt 15

Mát trời, học cách nhấn nhá cho mốt sơmi cài kín cổ của sao Việt 16

Mát trời, học cách nhấn nhá cho mốt sơmi cài kín cổ của sao Việt 17

Phận người Việt mưu sinh trên đất Thái | Báo Lao Động Điện Tử - Tin tức online 24h

>> áo thun nam cổ tim Đón đọc ấn phẩm lao động & Đời sống số 22

30 tuổi, anh Nguyễn Thọ Hồng (huyện Phú Tân, tỉnh An Giang) đã sống trên đất Thái Lan ngót 15 năm. Năm Hồng mới 8 tháng tuổi, cha mẹ đã bế Hồng lên ghe ngược dòng Mekong mưu sinh bằng nghề đánh bắt cá. Đứa em gái kế Hồng ra đời, cám cảnh lênh đênh sông nước khiến con cái không được học hành, bố mẹ Hồng quyết neo ghe, tìm một công việc khác sinh sống. Lúc đó Hồng đã lên 12 tuổi, cũng như bao đứa trẻ cùng cảnh, Hồng không được đến trường.

Chút vốn liếng tiếng Thái vỡ lòng Hồng học được từ người dân bản địa nơi ngày xưa cha thỉnh thoảng cho ghe cập bến không đủ để Hồng tự bươn chải nơi đất khách. Nghe người ta giới thiệu, Hồng tìm đến một ngôi chùa của người Thái ở gần chợ nổi Damnoen Saduak thuộc tỉnh Ratchaburi nằm cách thủ đô Bangkok khoảng 100km để vừa bán hàng rong vừa học tiếng Thái.

Hồng nhớ lại: “Hồi đó chùa này có khá nhiều người Việt tá túc.Thời trang sỉSư thầy nói tiếng Việt rất giỏi, họ sẵn sàng chỉ dạy mọi thứ mình cần”. Nơi đất khách, Hồng làm đủ thứ nghề, từ bán dừa tươi, hàng lưu niệm đến thợ nề, khuân vác… Vài năm sau, khi chợ nổi Thái Lan trở nên sầm uất, du khách đến tham quan mua sắm càng ngày càng đông, Hồng có được một chỗ dừng chân để buôn bán ở chợ này.

Vẫn không thoát khỏi cảnh sông nước, cửa hàng nhỏ gọn được bố trí trên chiếc ghe nhỏ cập trong chợ nổi, bên dưới chiếc cầu bắc từ khu này qua khu kia. “Cửa hàng” anh Hồng bán các món nướng xuyên que của người Thái.

Cũng như những “cửa hàng” ăn uống khác trong chợ nổi, người thuê phải bỏ ra một khoản tiền không nhỏ gọi là tiền chỗ. Số tiền nhiều hay ít tùy thuộc vào địa thế cũng như giá trị món hàng bán. Bán hàng ăn như anh Hồng, mỗi tháng phải trả cho ban quản lý 3.000 baht (tương đương 2,1 triệu đồng). Anh Hồng nói: “Tiền thuê chỗ bán như vậy là ưng được, vẫn dễ kiếm tiền hơn mai chạy chỗ này mốt chạy chỗ kia”.

Anh Hồng không phải là người Việt độc nhất vô nhị buôn bán ở chợ nổi. Theo hướng dẫn của anh, chúng tôi tìm đến cửa hàng bán xống áo, giầy dép của chị Bùi Thu Nga ở cuối chợ. Biết chúng tôi là người Việt, chị Nga hồ hởi khoe: “Chị bán ở đây hơn 5 năm rồi. Cuộc sống có vất vả nhưng tương đối dễ thở hơn thời kì bán trái cây ở tỉnh Ratchaburi. Có được chỗ buôn bán thế này với người Việt mình là không dễ chút nào, phải cố mà giữ”.

ChịThời trang áo thunNga sống ở Thái Lan 15 năm, riêng ở tỉnh Ratchaburi cũng tròn 10 năm. Chồng chị Nga là người Thái, làm lái xe. Chị Nga có được cửa hàng hoành tráng ở chợ nổi là từ người chị chồng bị mất sức lao động sang lại.

Những tháng ngày nhớ đời

Cơ duyên mà vợ chồng anh Ân, chị Hương (huyện Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh) mưu sinh trên đất Thái cũng khôn cùng tình cờ. Cách đây 6 năm, anh Ân đi du lịch theo đoàn. Sau chuyến đi, anh tách đoàn ở lại. Nơi anh tá túc không đâu khác là nơi cổng chùa Trai Mít (chùa Phật Vàng) - một ngôi chùa lừng danh ở thủ đô Bangkok. Được vài hôm, anh Ân đã bị chính quyền địa phương bắt giam vì tội nhập cư phạm pháp. Anh bị giam 48 ngày nơi đất khách.

Sau khi được thả ra, anh về Việt Nam làm giấy tờ rồi cùng vợ trở lại Thái Lan bằng đường bộ bắt đầu cuộc mưu sinh. Anh Ân cho biết: “Ở trong nhà tù Thái Lan không phải cần lao nặng nhọc. Cơm ngày ba bữa, mỗi ngày còn nhận được 200 baht (tương đương 140.000 đồng)…”.

Chị Hương tâm can: “Ổng sống ở Sài Gòn hơn 5 năm nhưng chỉ về quê hai lần vào dịp Tết. Lần nào ổng muốn về, tôi cũng phải cho tiền để mua vé xe quay lại Sài Gòn. Sang đây cuộc sống tương đối đỡ hơn, mỗi tháng cả hai vợ chồng tích lũy không dưới 5 triệu đồng”.

Hai vợ chồng anh Ân, chị Hương là chủ nhân của hai chiếc xe… đẩy. Anh đẩy xe bán dừa lạnh, trái cây, còn chị đẩy xe bán kem tươi. Địa điểm bán hàng của anh chị là chùa Trai Mít, nơi hằng ngày có rất đông du khách Việt Nam đến tham quan. Để trở thành người nhập cư hợp pháp có hạn vận trên đất Thái, mỗi tháng vợ chồng anh Ân phải nộp cho chính quyền sở tại 4.900 baht, bao gồm các khoản bảo hiểm, lưu trú, an ninh… Khi đóng tiền, chính quyền sẽ cấp cho một tờ giấy nhỏ, ghi chữ và con số ngùng ngoằng như mật mã, trong đó miêu tả đầy đủ danh tiếng, quốc tịch, nơi tạm trú, nghề nghiệp…

Giấy chứng thực hàm hợp pháp trên đất Thái.

Ngoài số tiền phải nộp cho chính quyền sở tại, hai vợ chồng phải thuê nhà với giá 3.500 baht ở gần chùa Trai Mít để tiện đi lại mua bán. Vào giờ rỗi, khi cần, chị Hương có nhiệm vụ thay chồng bán, anh Ân phụ giúp nhà chùa thu vén, khuân vác đến thợ hồ… “Thấy mình chịu khó nên nhà chùa rất thương, tạo điều kiện cho mình có nơi buôn bán ổn định” - anh Ân nói.

Theo chị Hương, trước đây ở khu vực chùa Trai Mít có không dưới 10 người Việt sinh sống. Về sau, vì mua bán không thiệt thà, du khách phản chiếu nên chính quyền đã trục xuất, không cho lưu trú ở đây nữa. Tuy nhiên, người làm ăn gian dối chỉ là số ít, những người còn lại bỏ về nước hoặc chuyển đến tỉnh khác mưu sinh. Sau nhiều năm sống trên đất Thái, chị Hương đúc kết: “Người Thái rất trọng người Việt. Họ sẵn lòng viện trợ, bất kể mình là ai, làm gì. Nhưng điều mà người Thái tối kỵ là không thiệt thà”.

Bán hàng kiêm hướng dẫn viên

Những ngày đầu mới đến đất Thái, không riêng anh Ân, chị Hương mà nhiều người Việt đang sống và làm việc ở đây đều trông coi rằng, để bán được hàng thì bản thân phải là một hướng dẫn viên có chuyên môn cao. Theo chị Nga - một người Việt sống lâu năm ở Thái, hồ hết các điểm tham quan nổi tiếng ở Thái Lan, từ Phuket, Pattaya đến Bangkok chị đều nắm tất. Bất kỳ thắc mắc từ văn hóa, phong tục tập quán, kinh tế, chính trị… chị Nga đều trả lời xác thực những thông tin cập nhật mới nhất.

Ngay cả người bản địa hiểu về văn hóa của dân tộc tộc mình còn mơ hồ huống chi người Việt. Để có được kiến thức, người Việt trên đất Thái phải đầu tư thời kì tìm hiểu, đọc sách báo. Những gì mà họ có được không phải học trêu chọc, khi cần thì sổ một tràng mà phải cung cấp những số liệu, cứ liệu cụ thể theo từng chủ đề, nội dung.

Nói như anh Ân: “Muốn có lợi cho mình, trước hết hãy cho du khách thấy được cái lợi của họ. Với người đi du lịch, bỏ đồng tiền ra là họ lấy lại chất lượng dịch vụ, những thông tin cấp thiết ở nơi họ đến. Dù chỉ là người bán hàng rong nhưng mình làm được như vậy thì người không có nhu cầu cũng phải mua hàng của mình”.

Ông Khun Kin - người Chiang Rai, làm bảo vệ khu chợ nổi Thái Lan, 10 năm trước cũng là một hướng dẫn viên có nghề - cho biết: “Người Việt đến các điểm du lịch sinh thái ở Chiang Rai đều thuê hướng dẫn viên là người bán hàng rong. Mỗi tour 5-7 ngày có giá từ 5.000 - 7.000 baht”.

Phận người Việt mưu sinh trên đất Thái | Báo Lao Động Điện Tử - Tin tức online 24h

>> Đón đọc ấn phẩm Lao Động & Đời sống số 22

30 tuổi, anh Nguyễn Thọ Hồng (huyện Phú Tân, tỉnh An Giang) đã sống trên đất Thái Lan ngót nghét 15 năm. Năm Hồng mới 8 tháng tuổi, cha mẹ đã bế Hồng lên ghe ngược dòng Mekong mưu sinh bằng nghề đánh bắt cá. Đứa em gái kế Hồng ra đời, cám cảnh lênh đênh sông nước khiến con cái không được học hành, cha mẹ Hồng quyết neo ghe, tìm một công việc khác sinh sống. Lúc đó Hồng đã lên 12 tuổi, cũng như bao đứa trẻ cùng cảnh, Hồng không được đến trường.

Chút vốn liếng tiếng Thái vỡ lòng Hồng học được từ người dân bản địa nơi ngày xưa cha thỉnh thoảng cho ghe cập bến không đủ để Hồng tự bươn chải nơi đất khách. Nghe người ta giới thiệu, Hồng tìm đến một ngôi chùa của người Thái ở gần chợ nổi Damnoen Saduak thuộc tỉnh Ratchaburi nằm cách thủ đô Bangkok khoảng 100km để vừa bán hàng rong vừa học tiếng Thái.

Hồng nhớ lại: “Hồi đó chùa này có khá nhiều người Việt tá túc. Sư thầy nói tiếng Việt rất giỏi, họ sẵn sàng chỉ dạy mọi thứ mình cần”. Nơi đất khách, Hồng làm đủ thứ nghề, từ bán dừa tươi, hàng lưu niệm đến thợ hồ, khuân vác… Vài năm sau, khi chợ nổi Thái Lan trở nên sầm uất, du khách đến tham quan mua sắm ngày một đông, Hồng có được một chỗ dừng chân để buôn bán ở chợ này.

Vẫn không thoát khỏi cảnh sông nước, cửa hàng nhỏ gọn được bố trí trên chiếc ghe nhỏ cập trong chợ nổi, bên dưới chiếc cầu bắc từ khu này qua khu kia. “Cửa hàng” anh Hồng bán các món nướng xuyên que của người Thái.

Cũng như những “cửa hàng” ăn uống khác trong chợ nổi, người thuê phải bỏ ra một khoản tiền không nhỏ gọi là tiền chỗ. Số tiền nhiều hay ít tùy thuộc vào địa thế cũng như giá trị món hàng bán. Bán hàng ăn như anh Hồng, mỗi tháng phải trả cho ban quản lý 3.000 baht (tương đương 2,1 triệu đồng). Anh Hồng nói: “Tiền thuê chỗ bán như vậy là chấp nhận được, vẫn dễ kiếm tiền hơn mai chạy chỗ này mốt chạy chỗ kia”.

Anh Hồng không phải là người Việt duy nhất buôn bán ở chợ nổi. Theo chỉ dẫn của anh, chúng tôi tìm đến cửa hàng bán quần áo, giầy dép của chị Bùi Thu Nga ở cuối chợ. Biết mua xống áo sỉ giá rẻ chúng tôi là người Việt, chị Nga hồ hởi khoe: “Chị bán ở đây hơn 5 năm rồi. Cuộc sống có vất vả nhưng tương đối dễ thở hơn thời gian bán trái cây ở tỉnh Ratchaburi. Có được chỗ buôn bán thế này với người Việt mình là không dễ chút nào, phải cố mà giữ”.

Chị Nga sống ở Thái Lan 15 năm, riêng ở tỉnh Ratchaburi cũng tròn 10 năm. Chồng chị Nga là người Thái, làm tài xế. Chị Nga có được cửa hàng hoành tráng ở chợ nổi là từ người chị chồng bị mất sức lao động sang lại.

Những ngày tháng nhớ đời

Cơ duyên mà vợ chồng anh Ân, chị Hương (huyện Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh) mưu sinh trên đất Thái cũng hết sức tình cờ. Cách đây 6 năm, anh Ân đi du lịch theo đoàn. Sau chuyến đi, anh tách đoàn ở lại. Nơi anh tá túc không đâu khác là nơi cổng chùa Trai Mít (chùa Phật Vàng) - một ngôi chùa nổi tiếng ở thủ đô Bangkok. Được vài hôm, anh Ân đã bị chính quyền địa phương bắt giam vì tội nhập cư bất hợp pháp. Anh bị giam 48 ngày nơi đất khách.

Sau khi được thả ra, anh về Việt Nam làm giấy tờ rồi cùng vợ trở lại Thái Lan bằng đường bộ bắt đầu cuộc mưu sinh. Anh Ân cho biết: “Ở trong nhà tù Thái Lan không phải lao động nặng nhọc. Cơm ngày ba bữa, mỗi ngày còn nhận được 200 baht (tương đương 140.000 đồng)…”.

Chị Hương tâm sự: “Ổng sống ở Sài Gòn hơn 5 năm nhưng chỉ về quê hai lần vào dịp Tết. Lần nào ổng muốn về, tôi cũng phải cho tiền để mua vé xe quay lại Sài Gòn. Sang đây cuộc sống tương đối đỡ hơn, mỗi tháng cả hai vợ chồng tích lũy không dưới 5 triệu đồng”.

Hai vợ chồng anh Ân, chị Hương là chủ nhân của hai chiếc xe… đẩy. Anh đẩy xe bán dừa lạnh, trái cây, còn chị đẩy xe bán kem tươi. Địa điểm bán hàng của anh chị là chùa Trai Mít, nơi hằng ngày có rất đông du khách Việt Nam đến tham quan. Để trở thành người nhập cư hợp pháp có thời hạn trên đất Thái, mỗi tháng vợ chồng anh Ân phải nộp cho chính quyền sở tại 4.900 baht, bao gồm các khoản bảo hiểm, lưu trú, an ninh… Khi đóng tiền, chính quyền sẽ cấp cho một tờ giấy nhỏ, ghi chữ và con số loằng ngoằng như mật mã, trong đó thể hiện đầy đủ tên tuổi, quốc tịch, nơi tạm trú, nghề nghiệp…

Giấy chứng nhận cư trú hợp pháp trên đất Thái.

Ngoài số tiền phải nộp cho chính quyền sở tại, hai vợ chồng phải thuê nhà với giá 3.500 baht ở gần chùa Trai Mít để tiện đi lại mua bán. Vào giờ rỗi, khi cần, chị Hương có nhiệm vụ thay chồng bán, anh Ân phụ giúp nhà chùa dọn dẹp, khuân vác đến thợ hồ… “Thấy mình chịu khó nên nhà chùa rất thương, tạo điều kiện cho mình có nơi buôn bán ổn định” - anh Ân nói.

Theo chị Hương, trước đây ở khu vực chùa Trai Mít có không dưới 10 người Việt sinh sống. Về sau, vì mua bán không thật thà, du khách phản ánh nên chính quyền đã trục xuất, không cho lưu trú ở đây nữa. Tuy nhiên, người làm ăn gian dối chỉ là số ít, những người còn lại bỏ về nước hoặc chuyển đến tỉnh khác mưu sinh. Sau nhiều năm sống trên đất Thái, chị Hương đúc kết: “Người Thái rất quý trọng người Việt. Họ sẵn lòng giúp đỡ, bất kể mình là ai, làm gì. Nhưng điều mà người Thái tối kỵ là không thật thà”.

Bán hàng kiêm hướng dẫn viên

Những ngày đầu mới đến đất Thái, không riêng anh Ân, chị Hương mà nhiều người Việt đang sống và làm việc ở đây đều nhìn nhận rằng, để bán được hàng thì bản thân phải là một hướng dẫn viên có chuyên môn cao. Theo chị Nga - một người Việt sống lâu năm ở Thái, hầu hết các điểm tham quan nổi tiếng ở Thái Lan, từ Phuket, Pattaya đến Bangkok chị đều nắm tất. Bất kỳ thắc mắc từ văn hóa, phong tục tập quán, kinh tế, chính trị… chị Nga đều trả lời chính xác những thông tin cập nhật mới nhất.

Ngay cả người bản địa hiểu về văn hóa của dân tộc tộc mình còn mơ hồ huống chi người Việt. Để có được kiến thức, người Việt trên đất Thái phải đầu tư thời gian tìm hiểu, đọc sách báo. Những gì mà họ có được không phải học thuộc lòng, khi cần thì sổ một tràng mà phải cung cấp những số liệu, dẫn chứng cụ thể theo từng chủ đề, nội dung.

Nói như anh Ân: “Muốn có lợi cho mình, trước hết hãy cho du khách thấy được cái lợi của họ. Với người đi du lịch, bỏ đồng tiền ra là họ lấy lại chất lượng dịch vụ, những thông tin cần thiết ở nơi họ đến. Dù chỉ là người bán hàng rong nhưng mình làm được như vậy thì người không có nhu cầu cũng phải mua hàng của mình”.

Ông Khun Kin - người Chiang Rai, làm bảo vệ khu chợ nổi Thái Lan, 10 năm trước cũng là một hướng dẫn viên có nghề - cho biết: “Người Việt đến các điểm du lịch sinh thái ở Chiang Rai đều thuê hướng dẫn viên là người bán hàng rong. Mỗi tour 5-7 ngày có giá từ 5.000 - 7.000 baht”.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét